Chữa bệnh kiểu “kỳ quái”
Sáng ngày 8/12, chúng tôi tới nhà bà Phạm Thị Chanh ở thôn Viên Du, xã Thanh Vân, huyện Tam Dương, tỉnh Vĩnh Phúc để mục sở thị khả năng chữa bệnh đến khó tin của bà.
Chị Thùy cho biết cánh tay chị trước đây to như cột nhà, sau nhiều tháng điều trị tại nhà bà Chanh đã giảm đi đáng kể. (ảnh: H.Ngân)
Cách chữa bệnh của bà Chanh rất đơn giản: Sau khi cầm tay người bệnh, bà lấy cho bệnh nhân một ít loại cỏ cây, hoa, lá bất kì cho bệnh nhân về uống, sau đó bệnh sẽ... tự nhiên khỏi.
Tiếp xúc với chúng tôi, hàng trăm người dân đang tụ tập chật kín trong khoảng sân rộng nhà bà Chanh đều quả quyết họ đã được bà Chanh chữa khỏi bệnh nan y theo cách đó dù trước đó họ đã bị các bệnh viện trả về chờ lo hậu sự.
Điển hình là trường hợp của chị Phùng Thị Thùy (SN 1978, trú Đông Nghĩa, Đồng Tâm, Vĩnh Phúc), mang trên mình một cánh tay khổng lồ như cái cột nhà. Chị Thùy cho biết, đầu năm 2010 tự nhiên cánh tay trái của chị to dần lên đến mức không thể xỏ vừa ống tay áo. Chị Thùy đi khám ở bệnh viện Vĩnh Yên, được các bác sĩ chẩn đoán là ung thư xương, tiêu xương và chuyển lên viện K (Hà Nội) để làm xét nghiệm, điều trị.
“Lên đến viện K, các bác sĩ nhìn thấy đều lắc đầu và trả tôi về nhà chờ lo hậu sự. Nhưng còn nước còn tát, gia đình đưa tôi đến nhà cô Chanh, nhờ cô Chanh bắt tay và hát cho nghe những bài ca ngợi đất nước. Đến nay gần 8 tháng trôi qua, tôi thấy bệnh tình thuyên giảm đi rất nhiều. Người khỏe hơn, da không còn bị tím đen như những ngày đầu…”, chị Thùy nói.
Ngồi bên cạnh, bế đứa cháu nội kháu khỉnh tên Nguyễn Thiện Quang, ông Nguyễn Như Vinh (phường Đồng Tâm, Vĩnh Phúc) cũng cho biết, khi đứa cháu trai của ông sinh ra được 9 tháng thì trên mắt trái của cháu mang một khối u. Đi khám tới 3 bệnh viện tuyến trung ương, các bác sĩ đều kết luận “cháu bị u ác tính, không thể động dao, kéo”. Sau nửa tháng điều trị tại bệnh viện, bệnh cháu không thuyên giảm, mắt cháu không thể mở được.
Ông Vinh khẳng định cháu ông nhờ được bà Chanh chữa mà khỏi u ác tính ở mắt. (ảnh: H.Ngân)
Sau đó gia đình ông Vinh đã đưa cháu Thiện Quang về và được bà Chanh “chữa” bằng cách cầm tay và cho một ít “biệt dược” cỏ, cây, hoa, lá mang về nhà đun sôi lên uống. Trong vòng 4 ngày, mắt cháu Quang đã từ từ mở ra và 20 ngày sau, đôi mắt cháu đã mở được hoàn toàn, khối u ác tính đã biến mất.
Một người nữa cũng hết sức khâm phục tài chữa bệnh của bà Chanh là chị Nguyễn Thị Liên (trú thôn Viên Du). Chỉ đứa con trai mình đang bế trên tay, chị khẳng định khi đang mang thai đứa con này, chị đi siêu âm, các bác sĩ đều khẳng định thai nhi trong bụng không lành lặn, khuyên chị nên bỏ. Nhưng chị Liên đã tìm đến xin lá thuốc của bà Chanh về uống và sinh ra thằng cu kháu khỉnh.
Ngoài những trường hợp kể trên, hàng trăm người dân khác đang có mặt tại nhà bà Chanh cũng đều khẳng định họ đã được bà Chanh chữa khỏi bệnh. Vì thế, người nọ đồn người kia, người dân kéo đến nhà bà Chanh mỗi ngày một đông.
Điều đáng nói là dù người bệnh rất đông, nhiều không đếm xuể nhưng bà Chanh hoàn toàn không lấy tiền công khám, ngoại trừ số tiền thuốc là 1.500đ/thang. Nhiều người còn khẳng định bệnh nhân nghèo đến nhà bà Chanh chữa bệnh còn được bà cho tiền lộ phí. Và nhiều khi bệnh nhân đến quá đông, bà Chanh không kịp chữa hết, bà rất buồn.
Giải thích cho chúng tôi về kiểu khám, chữa bệnh bằng cách bắt tay, nhìn mặt và cho uống nước cỏ, cây, hoa, lá..., bà Chanh nói chung chung: “Bắt tay chỉ để cho vui, cỏ cây hoa lá chỉ như là tượng trưng, nhưng chính cái đó lại làm cho người ta khỏi bệnh”.
“Chưa cần quan tâm đến hình thức mà hãy nhìn vào hiệu quả”
Khi thông tin bà Chanh chữa được nhiều bệnh nan y theo kiểu kì lạ rộ lên, chiều ngày 6/12/2010, chính quyền xã Thanh Vân đã mời bà Phạm Thị Chanh lên trụ sở UBND xã làm việc. Tuy nhiên, hàng trăm người dân đã kéo đến UBND xã Thanh Vân tự nhận mình là những con bệnh đã từng mắc bệnh vô phương cứu chữa, bị viện trả về, nhưng lại được bà Chanh cứu sống. Họ cực lực phản đối chuyện các cơ quan chức năng đình chỉ bà Chanh chữa bệnh.
Tất cả những người này đều khẳng định: Nếu không được bà Chanh cứu giúp, họ đã về với tổ tiên. (ảnh: H.Ngân)
Trao đổi với báo chí, Chủ tịch UBND xã Thanh Vân Nguyễn Công Lương cho biết, chính quyền địa phương đang rất lúng túng trước sự việc này. Diễn biến vụ việc ở xã Thanh Vân có khả năng bị đẩy đi xa hơn, dẫn đến hậu quả xấu về an ninh trật tự, trước tình trạng hàng trăm người dân đã và đang kéo về xã Thanh Vân với sự “cuồng tín” rất đáng lo ngại.
Để giải thích về “hiện tượng lạ” bà Chanh, chúng tôi đã có cuộc trao đổi với nhà nghiên cứu Nguyễn Phúc Giác Hải - Trưởng bộ môn Thông tin Dự báo thuộc Trung tâm Nghiên cứu tiềm năng con người. Theo ông Hải, kiểu chữa bệnh như bà Chanh là hết sức kì quái và nhiều người cho rằng có sự thần bí. Nhưng từ những năm 70 của thế kỉ trước, nhà văn hóa Tâm linh Nguyễn Đức Cần cũng đã từng chữa khỏi bệnh cho rất nhiều người bằng phương pháp hết sức kì lạ.
Ví dụ, bệnh nhân bị đau, ông ấy chỉ cần xé cho mảnh giấy đắp vào vết đau là tự nhiên bệnh nhân sẽ khỏi. Về bản chất thì những mảnh giấy đó chỉ là những mảnh giấy bản, nhìn không có gì khác lạ so với mảnh giấy bình thường.
Hay trường hợp một người có khả năng đặc biệt chữa hóc xương bằng cách nung lưỡi dao nóng đỏ lên rồi hà hơi vào lưỡi dao, sau đó thổi phì phì vào người bị hóc xương thì tự nhiên người đó khỏi hóc… Ngoài ra còn có rất nhiều trường hợp khác có kiểu chữa bệnh hết sức kì quái mà chúng ta chưa khám phá hết.
Nó có cùng bản chất là bằng cách nào đó, người ta truyền cho người bệnh một luồng sóng, một nguồn năng lượng trực tiếp hoặc thông qua một vật thể. Cái vật thể đó, có thể là cốc nước hay là một mảnh giấy…
Nhà nghiên cứu Nguyễn Phúc Giác Hải: “Chưa cần quan tâm đến hình thức mà hãy nhìn vào hiệu quả”.
Do đó nếu nhìn về hình thức, chúng ta cũng cần đưa ra quy tắc: Chúng ta chưa cần quan tâm đến hình thức vội mà hãy quan tâm đến kết quả chữa bệnh. Nếu thực tế là hình thức đó chữa khỏi bệnh với một tỉ lệ cao, đáng tin cậy thì chúng ta phải chấp nhận nó. Còn cách giải thích thì sớm muộn con người cũng sẽ tìm ra.
“Nếu xét về quy định của ngành y tế thì việc chữa bệnh của bà Chanh như vậy là không vi phạm. Bởi ngành y quy định rằng: Những người không có bằng cấp y học nhưng tự ý dùng những phương pháp trong ngành y để chữa cho người khác mà gây ra hậu quả xấu cho người bệnh thì người đó vi phạm. Nhưng đằng này bà Chanh hoàn toàn không sử dụng gì đến chuyên ngành y để chữa bệnh nhưng bệnh nhân lại vẫn khỏi bệnh…”, ông Hải phân tích.
Theo ông Hải, trong xã hội hiện nay cũng có không ít người lợi dụng lòng tin của người dân để làm những việc không tốt bằng cách dùng một số thủ thuật có vẻ thần bí để kiếm lời. Điều đó đã phần nào làm ảnh hưởng đến những người có khả năng đặc biệt thật sự.
Ông Hải cho rằng để việc chữa bệnh của bà Chanh được chứng minh khách quan thì bà Chanh nên cử người làm một cuốn sổ thống kê như là bệnh án của bệnh nhân, ghi chi tiết tên, tuổi, địa chỉ, tình trạng người bệnh trước và sau khi đến chữa bệnh tại nhà. Sau đó nhờ các cơ sở y tế có đủ chuyên môn để kiểm chứng lại. Việc này giống như Trung tâm Nghiên cứu tiềm năng con người từng giúp bà Phú ở thị xã Sông Công, TP Thái Nguyên - người cũng được cho là “hiện tượng kì lạ” chữa khỏi bệnh cho nhiều người bằng cách giẫm lên lưng bệnh nhân.
Theo ông Hải, những người có khả năng đặc biệt như vậy, họ đã truyền cho người bệnh một nguồn năng lượng nhất định nào đó thông qua một vật thể hoặc trực tiếp đến người bệnh. Nhưng xét về hình thức để đem giải thích thì chúng ta thấy không “ăn khớp” gì với khoa học hiện đại. (xem thêm)